
Nếu em biết đó là lần cuối cùng được gặp anh thì em đã ở lại bên anh lâu hơn một chút. Nếu em biết tất cả rồi chỉ như một giấc mơ thì em sẽ không để lãng phí bất kỳ giây phút nào bên anh. Nếu em biết với anh, em chỉ là cơn gió, là một thoáng hư vô. Nắng tan, gió cũng phai rồi thì phải chăng em nên quyết định từ bỏ anh sớm hơn? Nếu em biết hạnh phúc thật mong manh như thế, thì em đã chẳng yêu anh. Em hết yêu anh rồi, hết yêu rồi. Chỉ là… vẫn cứ nhớ anh thôi!“Tôi cũng không biết tôi có thể đợi em bao lâu nữa, hay là em đợi tôi. Tôi tự trách mình tại sao bây giờ không nói yêu em, không dám nắm tay em, bảo em đừng yêu ai nữa, tôi lo sợ quá nhiều điều, tôi chưa có sự nghiệp, sợ sẽ làm em buồn, sợ không cho em cuộc sống tốt, sợ không làm em hạnh phúc…cứ như thế mà lặng lẽ đứng phía sau em, dõi theo em, chờ em. Và tôi tin nếu thật sự em thuộc về tôi, qua bao bão giông số phận sẽ mang em về bên tôi. Tôi vẫn thương em để đó để chờ em.”

Tác giả: Tiểu My
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn: Sưu tầm từ Enternet
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn: Sưu tầm từ Enternet
Bạn muốn gửi Bình luận