Home Truyện đêm khuya Làm dâu

Làm dâu

16
0

Quang.name.Vn – Các bạn đang nghe chuyên mục đọc Truyện Đêm Khuya, tác phẩm Làm dâu … Một chương trình đã rất quen thuộc với nhiều bạn hiện nay. Với hàng nghìn câu chuyện được sưu tầm và được cập nhật hàng ngày, chúng tôi tin tưởng rằng website sẽ là một món ăn tinh thần bổ ích cho các bạn . Hi vọng những câu chuyện thú vị và đầy lôi cuốn sẽ giúp bạn thư giãn sau những giờ làm việc vất vả. Hãy lắng nghe và cảm nhận. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn thú vị trên Website Quang.name.Vn….!

♥ ♥ ♥ ♥ ♥

Anh chị chồng ái ngại cho tôi nhưng thấy cụ cương quyết nên cũng không dám tham bàn. Mặt tôi nóng bừng bừng. Tai tôi nóng bừng bừng. Ruột gan tôi cũng nóng bừng bừng. Tôi đứng phắt dậy. Nam kéo tay tôi nói nhỏ “Thôi mình ngồi xuống”. Tôi gào lên “Vậy bố muốn chúng con để mặc cho bố chết đi ạ? Đạo hiếu là thế hả bố? Mà con không thể nào hiểu được sao bố lại quý cái “của nợ” ấy hơn tính mạng mình”. “Cô, cô vừa nói cái gì là của nợ?”. Ông vừa nói vừa ôm lấy ngực như người bị sốc. Mọi người chạy lại đỡ ông. Tôi há hốc mồm chưa kịp nói thêm câu gì thì đã nhận được một cái tát của Nam. Tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Tôi nhìn Nam trừng trừng. Cái tát của Nam không đủ làm tôi đau. Vì lúc tát, tôi cảm nhận tay Nam còn run run. Ý nghĩ ấy làm tôi thấy tức cười nhưng cũng rất bực mình. Có cái gì đó trong tôi vỡ tan. Đây là lần đầu tiên Nam tát tôi. Trước kia dù tôi sai thế nào, Nam cũng thủ thỉ khuyên vợ. Nước mắt trào ra, tôi lao ra khỏi nhà.

Ảnh mang tích chất minh họa – Quang.name.Vn

Nam cưới tôi vào một ngày đầu tháng sáu. Tháng sáu với những ngày nắng rát. Mọi người bảo nắng cho hanh thông cửa nhà, cho rộng đường phát đạt. Đúng ngày rước dâu, trời dở chứng. Gió thổi. Mây đen vần vũ. Trời mưa! Mọi người lại tay bắt, mặt mừng chúc phúc cho tôi. “Mưa là tốt rồi, mưa đem theo lộc”. “Đám cưới mà gặp mưa là lộc đầy nhà”. Tôi không quan tâm mưa hay nắng. Lấy được Nam là tôi thấy sướng vì tôi yêu Nam. Mẹ vẫn hay cằn nhằn vì tính cách của tôi “Con gái gì mà sồng sộc rồi người ta đánh giá”.

Chẳng biết có phải vì tính cách “sồng sộc” ấy của tôi mà ngay từ hồi mới cưới gia đình anh đã nhiều lần nhắc nhở tôi. Nam lại chết mê, chết mệt cái tính cách ấy của tôi. Anh vẫn bảo con gái mà cứ giả ngây, giả thơ là anh rất ghét. Tôi đi làm may ở khu công nghiệp cách nhà anh gần mười cây số. Sáng đi tối về. Tôi không mấy khi tham gia vào công việc nhà. Tối về cơm canh đã dọn sẵn, ăn xong thì rửa bát, giặt rũ. Tối xem ti vi rồi đi ngủ. Tôi có tật xem ti vi là cứ phải bình luận và khóc, cười thoải mái. Ở quê mọi nhà hay đi ngủ sớm. Có hôm tôi cười to quá, mẹ chồng tôi nằm trong buồng thở dài. Bố chồng nói vọng ra: “Đi ngủ đi, mai còn đi làm sớm”. Nam huých tôi.

(…)

• Hà Nội, 05/04/2012 – P.T.H – (SH282/08-12)
Tác giả: Phạm Thị Hương
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn:VOV6.VOV.VN

Thu Gọn Nội Dung

Bạn muốn gửi Bình luận

Loading Facebook Comments ...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here