Quang.name.Vn – Người mà mình sẽ kết hôn có thể không phải là người mình yêu nhất, cũng không phải là người yêu mình nhất. Chỉ đơn giản họ đến đúng lúc khi mình đã sẵn sàng lập gia đình. Chỉ cần một người đến trễ, một người chậm một bước cũng có thể bỏ lỡ nhau mãi mãi. Bạn đã từng bỏ lỡ một người nào đó mà bạn rất yêu chưa? Trong Blog Radio của tuần này, mời bạn lắng nghe:
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
– Nè… anh Khánh chụp em với, chụp em với – Cô bé vịn vào vai cậu bé và khẽ nhún lên.
– Không nhá! Quy tắc của anh là chỉ chụp những bức hình về phong cảnh thôi, chưa đến lượt em – Cậu bé cười nhăn răng.
– Sao vậy? – Cô bé buồn thiu.
– Anh phải làm theo nguyên tắc, sau này lớn lên mới làm một nhà chụp ảnh chuyên nghiệp được.

– Xí – Cô bé dẫu môi – Nguyên tắc gì cơ chứ, anh mới 11 tuổi à, lấy máy ảnh của bố anh chụp linh tinh thì có.
– Ai bảo em thế? 11 nhưng vẫn lớn hơn em 1 tuổi đấy! Sau này anh sẽ trở thành nhà chụp ảnh chuyên nghiệp cho em xem.
– Thế chụp cho em một tấm thì có sao? Đi mà, chụp cho em một tấm đi mà…
– Không – Cậu bé chạy vụt đi, cười lớn.
Cái bọn trẻ ấy lại ồn ào như mọi ngày, không trừ một ngày có gió nào của Đà Lạt. Không cần phải là những cơn gió thật to, chỉ cần có gì đó nhè nhẹ đủ gợn mặt hồ nước kia để chúng thích thú thả những bông hoa xuống cho gió xoay tít. Chúng đã lớn lên cùng nhau, thân thiết với nhau và chưa hứa hẹn được điều gì nhiều, chỉ biết là, ở nơi mặt hồ bình yên, phẳng lặng ấy, mỗi chiều lộng gió sẽ có một cô bé và một cậu bé, bên nhau thả những cánh hoa xuống nước cho gió đẩy đi… Xoắc xít bên nhau chụp những tấm hình Đà Lạt. Bình yên.
(…)
Giọng đọc: Thắng Leo, Bạch Dương
Nguồn:NhacVietPlus
Bạn muốn gửi Bình luận