Home Truyện ngắn audio Chuyến tàu đến bất cứ đâu

Chuyến tàu đến bất cứ đâu

37
0

Quang.name.Vn – Ngày tôi gặp Cao ở sân ga cũng chính là ngày đính hôn của họ. Cô dâu bỏ đi bởi vì chú rể không đến, chỉ có lá thư “anh cần suy nghĩ” vội vã gửi đến cùng âm thanh táo tác của đám khách mời hiếu kì trước mớ vụn vỡ ê chề đó. Người ta thì thầm rằng Casanova đã bỏ đi biển cùng một cô người mẫu rất xinh, kẻ lại bảo anh ta hối tiếc vì mình còn quá trẻ… Vô vàn những câu chuyện lẫn suy đoán rủ rỉ rù rì dọc thánh đường khi cô dâu bình thản kéo váy đi qua. Kể ra người đời cũng lạ, kẻ trong cuộc càng cố che giấu cảm xúc của mình thì kẻ ngoài cuộc lại càng tìm cách đào xới nó lên như để tự hả hê trước thất bại của người khác, như để được buông ra đôi câu an ủi sáo mòn rồi tự tâm đắc rằng ta đây cũng cao thượng lắm thay.

♥ ♥ ♥ ♥ ♥

Tôi và My quen nhau từ hồi hai đứa còn học chung cấp 3 lớp song ngữ, chia sẻ thành thói quen, đi chơi thành thói quen, và yêu nhau như thể là một thói quen từ lúc nào không biết. My đẹp. My tinh quái và luôn xuất hiện bên cạnh tôi như ánh nắng với nụ cười má lúm đã làm điêu đứng không biết bao nhiêu người. Bọn bạn bảo tôi là thằng may mắn, may mắn với một gia đình giàu có, may mắn với đường học vấn thênh thang, may mắn vì có My. Tôi chấp nhận thản nhiên tất cả những điều ấy như thể có còn gì để phải suy nghĩ nữa đâu.
Giống như hôm ấy, My bảo: “Trung là Song Ngư, My là Thiên Bình. Sinh ra để bên nhau. Chúng ta yêu nhau đi Trung ạ.”. Và tôi gật đầu. Thế là yêu nhau. Sau này, tôi đã tự hỏi: “Phải chăng tình yêu bắt đầu như thế giản đơn và thỏa hiệp quá chăng?”.

Ảnh mang tích chất minh họa – Quang.name.Vn

My không ở cùng thành phố với tôi nhưng rất thích xuất hiện bất ngờ trước cửa nhà tôi với vô vàn những lý do mà cô ấy có thể tưởng tượng ra được. Lúc thì vì “đêm qua em nằm mơ thấy anh và em muốn nhìn thấy anh thật…”, lúc lại “em vừa bói bài anh ạ, và có vẻ như anh đã bớt yêu em…”.
Cứ thế chúng tôi yêu nhau đã được 3 năm, tôi lẳng lặng hoàn thành tốt nhiệm vụ của một người yêu, và My là nắng để sưởi ấm cho chính tình yêu đó. Sẽ có người tự hỏi, vậy thế nhiệm vụ của một người yêu là gì nhỉ? Là ghi nhớ ngày chúng ta yêu nhau, là tặng hoa cho nàng ngày sinh nhật, ngày lễ Tình nhân, là gọi điện chúc nàng ngủ ngon mỗi tối, là thỉnh thoảng bảo rằng: “Anh cũng rất nhớ em”…
Con gái là những sinh vật dễ bị dụ dỗ và dễ hài lòng nhất trên thế gian này (sự hài lòng tạm thời?!). Những thằng con trai muốn hòa bình chỉ cần tinh ý một chút là vũ trụ trôi qua ngày này tháng khác không có điểm dừng.
Link dự phòng

Nhưng rồi Cao xuất hiện. Vũ trụ dội sóng chăng?
– Cao ngủ ngon không? – Con bạn vẫn không thôi lườm nguýt tôi, và bằng tất cả hằn học mà nó có được lúc sáu giờ sáng ì ạch leo lại lên gác.
– Anh dậy sớm nhỉ! Vẫn hay đến nhà con gái lúc tờ mờ thế này à?
– 365 ngày cũng có một ngày đặc biệt, đoán ra ai đó đã dậy và muốn đi đâu đó chẳng hạn.
Cao cười hiền lành.
– Chạy bộ nhé! Cao đề nghị.
Chúng tôi lặng lẽ chạy cạnh nhau trong lớp sương mù trắng xóa, men theo con đường nhỏ ra đến tận bờ sông, nơi có mỏm đá nhô ra như mũi tên bất ngờ cắm vào tim của kẻ ngu ngơ dại khờ nào đó, rồi khiến hắn ngả nghiêng vì thứ tình mon men bất chợt. Cao khuấy tay lay động mặt nước, vu vơ hỏi:
– Anh Trung có thích uống rượu không?
– Cũng còn tùy là uống với ai.
– Anh biết Giacomo Casanova không ạ? Kẻ đã quyến rũ được 122 người phụ nữ bằng thứ rượu punch của mình, sự hòa trộn nồng nàn của Rhum, vang trắng và tinh khiết ngọt ngào của trái cây. Kẻ tài hoa hơn cả Don Juan vì tất cả những người đàn bà hắn chia tay đều không thể căm thù hắn, thậm chí trở thành bạn, thành em.
(…)

Tác giả: Phan Ý Yên (nguồn: goiyeu.net)
Giọng đọc: Audiobook Team
Nguồn:Nhacvietplus

Thu Gọn Nội Dung

Bạn muốn gửi Bình luận

Loading Facebook Comments ...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here