Nhưng em ah, là lính Hải Quân anh chỉ có tình cảm cho em mà thôi, anh có lòng yêu thương người vợ nơi quê nhà đang tầng ngày mong ngóng anh trở về. anh có tình yêu của người lính mà không phải ai cũng có được, tình yêu của người lính Hải Quân lớn như biển vậy, nó dạt dào con sóng, lúc bềnh bồng lúc chao nghiêng, lúc nhung nhớ thì nó giận dữ cuốn lên những hạt trắng xóa, lúc hạnh phúc êm ả thì nó chao nghiêng bạc đầu, lúc thương người vợ bé nhỏ nơi xa đó thì nó lại muôn xô mạnh vào bờ cát để dường như muốn chạy vào bờ và ôm lấy em thật chặt để không bao giờ phải xa nhau.
Tình yêu của em người con gái anh yêu thật là to lớn, em đã làm cho anh phải nghẹn ngào khi nghĩ về em, khi anh biết được một điều rằng em đã chấp nhận tất cả để yêu anh, em chấp nhận yêu và lấy anh một anh Hải Quân thiếu thốn về vật chất và giàu về tình cảm, cái hình bóng đó của em đã in sâu vào anh như một mảnh linh hồn những trưa chiều về và những lúc cô đơn buồn tẻ, em đã đến mang lại cho tim anh cảm giác được sống được yêu thương được hạnh phúc được giạn hờn vu vơ, em đã làm cho con tim anh phải thức tỉnh và gắn kết lấy em không rời xa, cảm ơn em nhé, cảm ơn em đã đến trong cuội đời anh.
Em ah. .. nơi xa xôi này anh rất nhớ và thương em, anh thương em người vợ chung thủy, thương em những lúc em cô đơn buồn tẻ một mình trong căn phòng không có anh ở nhà để chăm sóc cho em những lúc em đau ốm, những em nhớ chồng, càng như thế anh càng công tác tốt hơn để nhanh về với em về với mái ấm tình yêu nhỏ của chúng mình, để bù đắp lại những ngày tháng xa nhau luôn nhung nhớ, nỗi nhớ càng lớn bao nhiêu anh lại càng thương em đến bấy nhiêu…
Bạn muốn gửi Bình luận