Quang.name.Vn – Các bạn đang nghe chuyên mục đọc Truyện Đêm Khuya, tác phẩm Chuyện tình bên suối vắng … Một chương trình đã rất quen thuộc với nhiều bạn hiện nay. Với hàng nghìn câu chuyện được sưu tầm và được cập nhật hàng ngày, chúng tôi tin tưởng rằng website sẽ là một món ăn tinh thần bổ ích cho các bạn . Hi vọng những câu chuyện thú vị và đầy lôi cuốn sẽ giúp bạn thư giãn sau những giờ làm việc vất vả. Hãy lắng nghe và cảm nhận. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn thú vị trên Website Quang.name.Vn….!
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
Nàng vốc lên vốc nước thoa vào hai bên má chàng, mặt hơi ngửa xa một chút ngắm nghía rồi reo khe khẽ:” Mặt anh toàn trăng là trăng. Trăng thành giọt rỏ rơi thánh thót…”. Chàng ôm ghì lấy nàng, nhìn vào đôi mắt ướt long lanh, nơi ấy toàn trăng là trăng -trăng vàng, trăng tím, trăng xanh….

Cái màu lung linh, huyền diệu cứ ánh lên mơì mọc, rạo rực, thổn thức… mà chỉ tình yêu mới thấy rồi thốt lên :” Em nói ra câu nào cũng như là thơ ấy…”Trăng thành giọt rỏ rơi thánh thót”. Chao ơi thơ là như thế chứ còn tìm ở đâu. Sau này hoà bình thống nhất em nhất định thành nhà thơ….”.
Nàng cười, dùng ngón tay trỏ chí mạnh vào má chàng hổn hển:” Chỉ được cái lẻo mép, cái miệng kìa, dễ ghét chưa? “. Họ trao cho nhau cái hôn đắm đuối. Dòng suối Bà Hào róc rách chảy dưới chân. Vạt cỏ ướt đẫm sương đêm. Những bụi tre đỏng đảnh bám hờ bên suối ướt đẫm sương đêm. Giữa khuya thanh vắng, trăng như chưa sáng thế bao giờ. Một vùng trời đất chiến khu thẫm màu vàng bạc, óng ánh như ngọc ngà tỏa sáng. Tiếng côn trùng, tiếng chim kêu đêm lảnh lót, rỉ rả trỗi lên khúc nhạc hoà tấu của núi rừng, như thể không hề có cuộc chiến tranh, như không có giặc thù, mà chỉ toàn yêu thương, nồng thắm.
Nàng là chiến sỹ giao liên một mình ở một trạm, ngày dài, đêm thâu, thân gái dặm trường, bộ bà ba đen bó gọn thân hình mảnh mai, chiếc khăn rằn vắt chéo qua vai, khẩu súng cạc bin nhô quá đầu, dáng nhanh nhẹn, đôi chân trắng muốt ngọc ngà bước thoăn thoắt dẫn đầu hàng quân…Hình bóng ấy đã in đậm trong tâm trí chàng ngay từ lần đầu tiên nàng dẫn đường cho đơn vị chàng hành quân xuống chiến trường tham gia Chiến dịch Lộ 2 Long khánh những năm cuối của cuộc chiến tranh chống Mỹ. Chàng là đại đội trưởng một đơn vị cao xạ của quân khu. Mỗi lần hành quân như thế chàng dẫn đầu hàng quân, nhiều khi phải chạy đứt hơi mới theo kịp nàng để khỏi bị lạc. Có lần theo kịp được nàng thì quay lại đằng sau chẳng còn ai, chàng cáu:” Tư Hà?…Chỉ còn mỗi mình tôi với cô, đánh đấm cái gì…Đằng sau đứt liên lạc rồi … Đi gì mà như bay vậy?…Anh em người ta mang vác pháo nặng nề làm sao theo kịp…”.
Nàng dừng lại hào hển ngọt ngào, cố xua đi cái mệt nhọc tưởng chừng đứt hơi thót ruột: ” Anh à, phải ráng một chút không thì không kịp thời gian đến địa điểm tập kết. Em còn phải bàn giao đơn vị anh cho người ta rồi lại nhận đoàn thương binh của Đoàn 10 dẫn về dưỡng bệnh ở hậu cứ trong chiến khu …” . Chàng nhìn gương mặt trắng xanh, tiếng nói hổn hển, sự kìm nén mệt nhọc trong giọng nói ngọt ngào, cùng mùi dầu thơm thoang thoảng trên người nàng toả ra, bỗng nhiên thấy cái cáu gắt, trách móc của mình thật vô cớ và nhẫn tâm qúa đành gãi đầu nhăn nhó:” Hừ…nhưng mà…Thôi em ngồi nghỉ ở đây chờ anh quay lại đón đơn vị…” .

Mỗi lần đi chiến dịch về, chàng vờ đi bắn chim, săn thú để ghé thăm nàng. Những lần như thế nồi cháo chim cu đậu xanh tỏa hương ngào ngạt giữa hai người. Họ sì sụp ăn uống, chuyện trò, hào hển tình tứ nhưng vẫn giữ được khoảng cách tình bạn, cho dù tình yêu đã đến độ rực cháy lên ngọn lửa có khả năng thiêu đốt mọi khoảng cách, cản trở để trao hết cho nhau những gì trắng trong tinh tuý nhất của cuộc đời. Đang ăn cháo bỗng chàng hỏi:” Tư Hà này!…Em ở một mình như thế này không sợ à?…”-” Những ngày đầu run thấy mồ, chỉ một cơn gió nhẹ lá rừng xào xạc cũng tưởng như có hổ báo, ma mãnh đến vồ mình lôi đi, nhất là những đêm khuya khoắt nằm ngủ nhưng vẫn phải để khẩu súng ngang bụng, hai tay cứ nắm chắc lấy nó. Riết rồi cũng quen chẳng còn biết sợ sệt là gì. Ăn một mình, làm một mình, nói năng một mình, cười một mình, ngủ một mình…Em ở đây được ba năm rồi đó…”- ” Thế nhỡ có loại ” Ma sống” nó vờ thân thiện như anh thế này rồi bất ngờ nó” hành động” thì sao?…”- ” Anh hỏi kỳ cục!… Nhưng nói thiệt, em chẳng ngán. Những người phụ nữ bị bọn khốn nạn làm nhục nguyên nhân chính vẫn là do chị ta. Trong trường hợp như thế đàn ông bao giờ cũng có những sơ hở, thiếu gì cách lừa nó để mà quật lại”-” Nói như vậy chắc em đã có nhiều kinh nghiệm?”- ” Anh nói kỳ cục! Nhưng nói thiệt, đôi khi em cũng phải tưởng tượng ra tình huống như thế để mà nghĩ cách đối phó…Chỉ sợ nhất là khi lòng mình bị”xiêu”, mình không đủ khả năng để cưỡng lại mình thôi” – ” Thế bây giờ có “xiêu” tí nào không”-“Anh kỳ thiệt đó, cứ tán tỉnh kiểu vậy là em nghỉ chơi với anh luôn …”. Mỗi lần ghé thăm nàng ở trạm giao liên, chàng thường dốc sức trai tráng của mình ra để tu sửa cho nàng cái bếp Hoàng Cầm, cái hầm chữ Z và đào cho nàng cả cái giếng để “Mỗi khi em soi gương mặt mình dưới giếng, em lại nhớ tới anh”.
(…)
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn:VOV6.VOV.VN
Bạn muốn gửi Bình luận