Home Truyện ngắn audio Cám ơn tên trộm mùa xuân

Cám ơn tên trộm mùa xuân

47
0

Quang.name.Vn – Chắc thấy việc ăn trộm quá dễ dàng cộng thêm sự “nhiệt tình” của mấy lão hàng xóm nhà Nguyệt nên tối sau ngựa quen đường cũ, tên trộm lại mò vào nẫng đi hai chậu lan hồ điệp nữa. Bố Nguyệt cố tình kêu to cho mọi người nghe chạy đến giúp nhưng cũng như đêm qua, chả thấy ai đến bắt tên trộm liều lĩnh này. Nguyệt nằm trong chăn mà vừa run, vừa thương bố, cô muốn ra bắt ngay tên trộm, đem mấy chậu lan về cho bố nhưng…

♥ ♥ ♥ ♥ ♥

Mấy hôm nay trời se lạnh, cái rét cắt da cắt thịt độ vài tuần trước đó cũng đi đâu mất. Ngoài đường người ta í ới gọi nhau đi sắm sanh chợ Tết, mấy cô cậu trai trẻ cười rạng rỡ xúng xính trong những bộ cánh hiện đại đi dạo chợ hoa, không khí đã rộn ràng tấp nập lắm rồi.

Suốt từ bận tiễn ông Công, ông Táo về trời đến giờ Nguyệt không ngơi tay, cứ tưởng xong công việc này là được đi chơi thỏa thích, ấy thế mà nhoáng cái lại thấy việc khác ùa đến làm Nguyệt muốn chóng cả mặt. Trong nhà sắm sanh cũng đã đầy đủ, bàn thờ gia tiên ánh lên màu vecni cánh gián bóng loáng , mâm ngũ quả, mấy bức liễn đối,… đủ cả.

Nguyệt nhẩm tính chỉ còn cắt tỉa hoa cà rốt để làm kim chi và nhóm lửa ngồi trông cái nồi bánh chưng phụ mẹ nữa là xong, tối đến cô có thể vi vu chợi Tết với mấy con bạn chơi với nhau từ hồi tóc còn để chỏm. Bố Nguyệt rất thích lan, từ khi về hưu đến giờ bố chỉ còn thứ này làm vui, Nguyệt nhẩm tính sơ sơ cũng có đến mấy loại:từ lan hồ điệp đỏ thắm, lan rừng yên Bái đến địa lan vàng tươi sóng sánh như mật ong. . . đều được bố Lan chăm chút tỉ mẩn. Năm nay trời rét hơn mọi năm, thành thử sắc hoa không được tươi nhưng nhờ bố Nguyệt có kinh nghiệm chăm sóc và cả học hỏi từ mấy ông bạn già trong phố, mấy chậu lan nhà Nguyệt cũng nở đúng mùa Tết. Bố Nguyệt cứ ngồi uống trà, khề khà mãi:

– Năm nay làm sang, làm đẹp cho nhà bố nhé mấy đứa.

Ảnh mang tích chất minh họa – Quang.name.Vn

Bố Nguyệt là vậy, ông thương và chăm hoa như con, riết rồi khiến Nguyệt cũng thấy ganh tị dẫu cho cô là con gái rượu, được bố thương hết mực. Mẹ Nguyệt nhiều lần dỗi bố vì cái tội mê hoa quá nhiều khi quên cả gia đình, bố cười xuề xòa, vừa xịt nước cho hoa vừa nói vọng vào:

– Ối trời, bà ghen làm gì với mấy đứa con tinh thần của tôi cho mệt. Lúc nào tôi mê rượu, mê cờ bạc thì bà hẵng buồn. Mà bà nói cũng đúng, cái gì đam mê quá cũng không hay, có khi tôi phải giảm bớt.
Nói vậy mà bố vẫn cứ say lan, mê lan đến lạ lùng.

Chêm thêm ít nước vào nồi bánh, Nguyệt ngồi nghe mấy tiếng nổ lép bép mà thấy vui lạ. Lại một năm nữa đến, cô càng trưởng thành hơn. Chỉ còn một năm nữa là Nguyêt tốt nghiệp sư phạm, Nguyệt yêu cái nghề này từ bé, cô thấy cảm giác đứng trên bục giảng thật là hạnh phúc và cô mong mình cũng thực hiện được như thế, đôi khi ước mơ của một người chỉ đơn giản vậy thôi.
(…)

Tác giả: Nhật Hoàng
Giọng đọc: Jun & Mèo Mun
Nguồn:Nhacvietplus

Thu Gọn Nội Dung

Bạn muốn gửi Bình luận

Loading Facebook Comments ...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here