
Miên nhìn bà cụ, bà cụ nhìn ông cụ, ông thả mắt về phía dòng kênh. Đôi mắt dợn lên nỗi âu lo, trăn trở.
Bên bờ kênh, chiếc ghe bầu nằm chênh vênh, thủng đáy, rồi họ sẽ sống ở đâu khi vết nứt toác dưới đáy ghe chưa được chữa lành? Gió xơ xác gió.
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
Gió thốc qua xé toạc tàu lá chuối xanh rờn trên đầu ông cụ. Non trưa, nắng đã lên, con đường nhỏ xôn xao tiếng cười đùa con trẻ, ai đi qua cũng lặng lẽ nhìn hai vợ chồng người già ngồi dưới mái lá che tạm chỗ gốc chuối bên bờ kênh, cái nhìn ái ngại, cảm thương…
(…)

Tác giả: Khánh Duy
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn:VOH
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn:VOH
Bạn muốn gửi Bình luận