Đã bao giờ em kể cho anh nghe câu chuyện về một cô bé nhỏ bị bệnh bạch tạng phải đóng vai phù thủy trong buổi văn nghệ toàn trường trong khi người nó thích nhập vai hoàng tử hay chưa. Em đã bao giờ nói với anh rằng đáng lẽ ra con bé đã có thể đóng vai Bạch Tuyết nếu da nó bớt trắng một chút, nếu tóc nó đen và môi nó bôi son đỏ như em?
Đó là thứ cảm giác đáng sợ mà anh nói, sẽ giết chết chúng ta từ bên trong. Một là cảm giác lạc loài bởi lẽ “tôi quá khác biệt”, một là cảm giác hoang mang vì “tôi quá giống mọi người”. Con bé sợ hãi khi không ai giống nó, còn anh thì đau khổ bởi em đối xử với anh cũng giống bất kì ai. Thật ra, cuối cùng, điều chúng ta truy cầu vẫn là vị trí trong trái tim một người nào đó.
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
Bình yên tạm bợ là câu chuyện xoay quanh Diệp và những người xung quanh cô. Nhân vật nhiều, mỗi nhân vật lại có cho riêng mình một câu chuyện thế nhưng BYTB không khiến người ta bị nhập nhằng, rối rắm khi đọc bởi lẽ tất cả những câu chuyện đó đều ẩn chứa cái nhìn, cách cảm của Diệp- một cô gái trẻ đầy yêu thương, là điểm tựa cho mọi người.

Nhìn bề ngoài Diệp là một cô gái mạnh mẽ thế nhưng sâu thẳm bên trong Diệp là người rất cô đơn. BYTB gợi cho tôi nhiều suy nghĩ về người trẻ, về tình yêu, về cách những người trẻ đối diện với sự lựa chọn của mình. Tác phẩm phản ánh nhiều vấn đề của người trẻ: yêu và cưới sớm, tình yêu đồng giới… Những câu chuyện trong BYTB đều buồn, đều dang dở, các nhân vật đã phải đánh đổi cho sự lựa chọn của mình thế nhưng sau tất cả họ đã lớn lên, đã trưởng thành thật sự, không chỉ ở độ tuổi mà còn ở cách nhìn, cách cảm với đời, với người. BYTB buồn nhưng không lụy, nó giúp cho mỗi người đọc suy ngẫm kĩ hơn về những điều mình đang có, chia sẻ với người đọc nhất là người trẻ cảm giác chênh vênh, sự cô độc, những điều lo lắng trong tình yêu. Tác phẩm là sự thấu cảm chân thành với người trẻ:
“Người ta chỉ biết những người trẻ tuổi có năng lực thích ứng kinh người, lại chẳng ai hay họ cũng thật mẫn cảm với sự đau đớn.
Thế giới càng hiện đại, con người càng buồn.
Phải không?”
(…)
Giọng đọc: Ngọc Hân
Nguồn:Sưu tầm từ Enternet
Bạn muốn gửi Bình luận