Bà Cả Kim là địa chủ lớn ở Cần Thơ, bà có 2 con, con gái lớn là cô Phụng, có chồng là Hữu Nghĩa, con trai là Như Thạch, học sư phạm Hà Nội, ra trường rồi dạy ở Hà Nội. Xin chuyển về quê không được, Như Thạch bỏ việc, dẫn vợ là cô Nhung về quê. Thấy Nhung người Bắc, lại không được cưới hỏi đàng hoàng theo phong tục, bà Cả Kim khăng khăng không chấp nhận nàng dâu (mặc dầu Nhung là cô gái đức độ).
♥ ♥ ♥ ♥ ♥

Mâu thuẫn ngày càng tăng giữa vợ chồng Như Thạch – bà Cả Kim – cô Phụng, chị Như Thạch, nên vợ chồng chàng từ bỏ tất cả trở lên Sài Gòn lập nghiệp. Tại đây Như Thạch đi dạy học, sống trong nghèo khổ và nuôi vợ đang mang thai. Sau khi cô Nhung sinh con thì cô bị bệnh rồi mất. Đứa con gái được đặt tên Thanh Nguyên. Không lâu sau, chính Như Thạch cũng qua đời do bênh lao. Lúc lâm trọng bệnh, Như Thạch viết lá thư kể rõ sự tình, mong bà Cả Kim tha thứ và đem cháu về nuôi, nhưng không thấy hồi âm, nên lúc hấp hối chàng đành gởi con gái Thanh Nguyên lại cho bạn đồng môn của mình là Tự Cường cùng tờ di ngôn và bảo Tự Cường cố giữ kín tung tích Thanh Nguyên, chờ khi cô 18 tuổi…
(…)
Link Dự phòng:
Tác giả: Hồ Biểu Chánh
Giọng đọc: Thủy Tiên
Nguồn:Sưu tầm từ Enternet
Giọng đọc: Thủy Tiên
Nguồn:Sưu tầm từ Enternet
Bạn muốn gửi Bình luận