Home Lời Trái Tim Khi những yêu thương không còn

Khi những yêu thương không còn

16
0

Có một điều mà em chắc chẳng bao giờ hiểu được nhỉ? Tôi cũng như em cần lắm những sự quan tâm, nhỏ bé chỉ là một tin nhắn ân cần nhưng cũng đủ để con tim mạnh mẽ và tràn ngập tình yêu thương. Tôi sẽ bắt đầu lại, bắt đầu từ những ngày chưa có em và không có em. Tôi sẽ không tìm kiếm em nữa. Em hãy cứ quên tôi nhưng phải biết mở lòng với mọi người hơn em nhé.

♥ ♥ ♥ ♥ ♥

Nhật Bản chớm lạnh!

Mưa phùn rả rích phủ đêm đêm.

Khi những thú vui thường nhật chẳng còn đủ sức hút trong tâm trí, tôi thu mình lại. Chỉ một mình thôi, lúc nào chả vậy. Rồi miên man về quá khứ, hệt như một cuốn sách dày, đọc xong chỉ muốn quên, nhưng bất chợt nhớ, lật từng trang thì cồn cào da diết. Lại thấy cảm giác khó chịu ấy lâu lâu ùa về. Khó chịu thật, nhưng riết thành quen.

Mưa bay bay ngoài kia, gợi lên cho tôi những kỉ niệm về em. Mấy tháng rồi mà tưởng chừng như rất lâu vậy, hai đứa cũng chẳng biết gì về nhau nữa. Lại một lần nữa giống như những người xa lạ, không quen, không biết nhưng lại làm đau nhau thật nhiều. Có lẽ đây là lá thư đầu tiên tôi viết cho em, cũng là viết cho chính tôi nữa. Là thư đầu tiên, cuối cùng và sẽ không bao giờ nữa, thế nên dù trong một lúc, tôi có làm em buồn, làm em phải lục lại những gì về tôi trong em mà em đang cất đi thì em hãy đón nhận.

Dạo này em vẫn tốt chứ? Bạn bè vẫn thường hỏi nhau như vậy và tôi cũng thế, muốn quên em đi thật nhanh, muốn ghét em thật nhiều nhưng vẫn muốn biết những gì thuộc về em. Hôm nọ tôi thấy em. Tôi cũng vẫn thường thấy em như thế nhưng em chẳng thấy tôi đâu, bởi những lần hỏi thăm không hồi đáp, những tin nhắn đã gửi đi nhưng không có tin báo lại. Tất cả chúng khiến tôi chần chừ do dự.

(…)

Ảnh mang tích chất minh họa – Quang.name.Vn

Không trả lời cũng tốt, không biết thêm cũng tốt, nếu em trả lời, tôi cũng không biết là tôi có thể kìm lòng mình, cảm xúc của mình được không nữa. Những ngày vừa qua có lẽ em cũng đang tập quên đi một điều nhỉ? Một người từng yêu nhưng lại làm em tổn thương.

Đôi khi tôi lang thang ngoài đường, một mình lạc bước trên con đường quen chỉ để mong chờ bắt gặp một hình dáng thân thuộc rồi lại vội vàng lướt qua, ẩn mình giữa dòng người để không bao giờ em phải nhìn thấy nữa.
(…)

Tác giả: Đang cập nhật
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn: Blogviet.com.Vn

Thu Gọn Nội Dung

Bạn muốn gửi Bình luận

Loading Facebook Comments ...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here