Home Truyện đêm khuya Hai ông cháu và người chủ xưa

Hai ông cháu và người chủ xưa

24
0

Quang.name.Vn – Các bạn đang nghe chuyên mục đọc Truyện Đêm Khuya, tác phẩm Hai ông cháu và người chủ xưa… Một chương trình đã rất quen thuộc với nhiều bạn hiện nay. Với hàng nghìn câu chuyện được sưu tầm và được cập nhật hàng ngày, chúng tôi tin tưởng rằng website sẽ là một món ăn tinh thần bổ ích cho các bạn . Hi vọng những câu chuyện thú vị và đầy lôi cuốn sẽ giúp bạn thư giãn sau những giờ làm việc vất vả. Hãy lắng nghe và cảm nhận. Chúc bạn có những giây phút thú vị trên Website giải trí tổng hợp Quang.name.Vn…!

♥ ♥ ♥ ♥ ♥

Hai người dừng lại trước cổng một ngôi biệt thự. Ông già bảy mươi, người nhỏ thó, xương xẩu, quần áo bà ba đen lầm lụi, chiếc túi xách nhỏ cặp sát nách, dáng vẻ sốt sắng hăm hở. Đứa con trai chừng mười lăm, cao lêu nghêu, mặt mày cau có quàu quạu.

Buổi sáng, trời khô ráo, mát mẻ, nắng chiếu lấp lánh vui tươi trên ngôi biệt thự trắng tinh sáng rỡ. Ông già coi lại miếng giấy bao thuốc có vẽ chữ số gì đó, rồi bảo đứa con trai:

– Đây rồi, đúng nhà này. Nhấn chuông đi con. Chuông kia kìa! Nhẹ tay thôi nhé!

Ảnh mang tích chất minh họa – Quang.name.Vn

Không thể nhẹ tay. Đứa nhỏ vừa chạm tay vào chuông đã reo vang. Nó hoảng sợ bấm riết, thế là chuông tiếp tục reo inh ỏi. Có tiếng chó sủa, một con, rồi hai con. Tiếng người nạt chó, rồi im lặng trở lại, nghe cả tiếng gió lùa trên ngọn cây. Hai người nhìn nhau, ông già vẫn giữ nụ cười trên môi, đứa nhỏ càng thêm rầu rĩ, cau có. Đành phải đợi thôi!

Lâu lắm, cánh cổng từ từ hé mở. Cô gái có vẻ là người giúp việc lò đầu ra đưa mắt dò hỏi. Ông già vội bước tới, chắp tay nói lập bập. Cô gái khép cánh cổng đi vào, hai người lại đứng đợi.

Rồi cổng lại mở, cô gái dẫn hai người vào nhà, đặt ngồi ở phòng khách mênh mông, lạnh ngắt. Chiếc ghế lún sâu, không thể ngồi vào trong cứ phải ghé đít bên ngoài. Lặng thinh, lạnh ngắt như nhà không có người.

Trên lầu có người đi xuống, một người đàn ông mập mạp, trắng trẻo, trạc ba lăm, quần áo chỉnh tề, dừng lại giữa cầu thang ngạc nhiên nhìn hai người. Ông già vội đứng dậy kéo đứa nhỏ đứng dậy theo và vui vẻ nói vọng lên cầu thang:

– Cậu chủ phải không ạ? Ôi trời đất ơi, giống quá thôi là giống, y như ông chủ hồi xưa. Tôi đây! Tôi là Tư Cúi, thằng nhỏ ở đợ nhà ta ngày xưa đây. Lâu lắm rồi, hơn năm mươi năm rồi. Tôi hỏi thăm hoài, vừa rồi nghe tin cậu chủ về liền lên đây tìm gặp. Xin được hỏi ông chủ tôi bên kia có được mạnh khỏe không?

(…)

Tác giả: Lê Văn Thảo
Giọng đọc: Hoàng Yến
Nguồn:VOV6.VOV.VN

Thu Gọn Nội Dung

Bạn muốn gửi Bình luận

Loading Facebook Comments ...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here