Quang.name.Vn – Các bạn đang nghe chuyên mục đọc Truyện Đêm Khuya, tác phẩm Bến nước bản Son.
… Một chương trình đã rất quen thuộc với nhiều bạn hiện nay. Với hàng nghìn câu chuyện được sưu tầm và được cập nhật hàng ngày, chúng tôi tin tưởng rằng website sẽ là một món ăn tinh thần bổ ích cho các bạn . Hi vọng những câu chuyện thú vị và đầy lôi cuốn sẽ giúp bạn thư giãn sau những giờ làm việc vất vả. Hãy lắng nghe và cảm nhận. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn thú vị trên Website Quang.name.Vn….!
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
Tôi đứng như chết lặng giữa buổi cuối chiều trên cái bến nước bản Son bên dòng suối Thia. Cái bến nước trước đây vào giờ khắc này, rộn ràng tấp nập từng đoàn con gái bản ra tắm suối, giờ vắng tanh. Các cô gái bản Son, bỏ bản, bỏ bến đi đâu hết rồi? Cả Sao nữa, em cũng không trở về nữa ư? Con suối Thia, bến nước này, không có con gái thì còn gì là “Nậm xia”, còn gì là bến Son!
♥ Kỷ niệm rưng rức chảy về.
Chiều ấy, lúc đi dọc theo suối Thia tìm cảnh để chụp ảnh, khi vừa ló đầu ra khỏi một trảng đá lớn ven suối, tôi giật thót mình, thảng thốt, vội ngoắt lại, ngồi nấp vào trảng đá, nín thở ghé mắt nhìn. Trước mặt, một cô gái Thái đang tắm suối, chỉ cách tôi chưa đầy hai chục mét. Cô gái trong tư thế ngồi, nước ngập tới eo, váy được cuốn gọn trên đầu, lưng quay lại phía tôi, hai tay vốc từng vốc nước suối lên tưới vào khuôn ngực trần của mình một cách thích thú. Nước suối trong văn vắt đến mức thấy rõ những viên đá trứng màu trắng xám dưới đáy suối, thấy cả phần thân cô gái ngập trong nước. Mắt tôi hoa lên như say nắng, người nóng bừng bừng rồi ngợp thở, lâng lâng…

Chắc là cô gái mới đi nương về, cái xoỏng chất đầy rau cải xanh vẫn để ngay trên bờ suối. Tôi luống cuống đưa máy ảnh lên, bắt hình cô gái vào lỗ ngắm, chỉnh jump, lấy nét, bấm một kiểu thử, rồi xem lại ảnh trên màn hình. Cả mảng lưng trần lồ lộ, trắng muốt, mịn màng. Không nhìn thấy mặt nhưng tôi chắc cô gái còn rất trẻ. Tôi lại dán mắt vào máy ảnh chờ đợi một tư thế khác của cô. 5 phút…rồi 8 phút… Bỗng có đàn chim ở đâu bay về đậu trên lùm tre bờ bên, chúng ríu rít, lách chách chuyền cành. Cô gái xoay người, đứng hẳn dậy nhìn sang đàn chim, tay vẫn vốc nước lên ngực. Đàn chim vẫn lách chách chuyền cành, hình như chúng đã quá quen thuộc những cảnh này. Tôi vội bấm máy. 1 kiểu, 2 kiểu, 3 kiểu… Đàn chim có lẽ nghe thấy tiếng bấm máy nên vội bay vù đi. Còn cô gái vẫn không hay biết gì, cô xoay và dướn người lên nhìn hút theo đàn chim tỏ vẻ tiếc nuối. Lúc này, cô đã ở vị trí đối diện với tôi. Cả khuôn mặt và bộ ngực. Tôi không kịp ngắm nhìn kỹ, cũng không kịp chỉnh jump, chỉ bấm máy liên hồi, cũng không biết là đã chụp tới bao nhiêu file ảnh. Phải làm sao để ghi được vẻ đẹp mà có thể tôi chỉ bắt gặp một lần trong đời. Tôi muốn thời gian ngừng trôi. Khi cô gái từ từ đứng dậy, phần thân dưới nổi dần lên khỏi mặt nước thì chiếc váy cũng được thả dần xuống theo. Tôi thẫn thờ đưa máy xuống. Lặng im. Cô gái mặc áo, sửa váy rồi đeo xoỏng, lên khỏi bến, theo đường đồng về bản. Đợi cô đi một quãng khá xa tôi mới đứng dậy bám theo. Cô đi vào một ngôi nhà sàn ven đồi, ẩn trong những lùm cây um tùm. Định hình được vị trí ngôi nhà ấy, tôi quay ra thị trấn Nghĩa Tâm tìm vào nhà anh bạn nghỉ. Công việc đầu tiên của tôi là sao chép những file ảnh vừa chụp sang Láptop. 76 file cả thảy. Đêm ấy tôi gần như thức trắng, mê mải với những hình ảnh cô gái tắm suối. Càng nhìn càng thấy mê hồn. Một vẻ đẹp vừa dân dã, khoẻ khoắn của thiếu nữ miền rừng lại vừa nõn nà, ngà ngọc của tiên nữ, không có một điểm nào khiếm khuyết. Thật khó diễn đạt vẻ đẹp ấy bằng từ ngữ một cách rành rọt, tường minh. Chỉ thấy cảm giác khi nhìn nó, ở tôi có một sự thăng hoa, hưng phấn, ngây ngất đến đỉnh điểm. Phải chăng vì đó là vẻ đẹp tự nhiên của người con gái mà chỉ có tạo hoá mới sáng tạo được, sự sáng tạo ấy lại không hề mang tính vụ lợi. Còn nữa, phải chăng là một nhiếp ảnh gia, tôi đã cảm nhận vẻ đẹp ấy vừa bằng con mắt nhà nghề, vừa bằng một tâm hồn đắm say và một trái tim nhậy cảm với cái đẹp của người nghệ sỹ…
(…)
Giọng đọc: NSUT Hoàng Yến
Nguồn:VOV6.VOV.VN
Bạn muốn gửi Bình luận