Home Truyện ngắn audio Sóng yêu bờ còn anh chưa từng yêu em

Sóng yêu bờ còn anh chưa từng yêu em

35
0

Quang.name.Vn – Chỉ cần anh nghe theo lời trái tim mình, đủ dũng cảm nhìn về phía em, anh sẽ cảm nhận được thứ vô hình đó. Nó là dành cho anh, cho cả những người quan trọng với cuộc sống của em.
Em không đủ can đảm
Để viết trọn tên anh
Ở cạnh tên của em
Trên bờ cát nâu mịn
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
Bởi lòng em lo sợ
Con sóng ngoài khơi xa
Đem nước biển vào bờ
Xoá nhoà…

♥ ♥ ♥ ♥ ♥

Thứ duy nhất xoá được những dòng chữ được viết lên trên bờ cát chính là nước biển khi nó theo những con sóng xô vào bờ. Nước đưa những tinh thể cát mới hay mang những hạt cát vừa bị chia rẽ vì những nét chữ về lại nơi chúng vốn thuộc về. Vì sóng vẫn “thở” đều nhịp “đi-về” nên nó có thể xoá đi những “vết thương” nơi bờ kia.

Ở nơi em, có một thứ chỉ biết chảy xuôi, nhưng chẳng thể xoá nhoà bất cứ điều gì. Còn khi chảy ngược, nó là một thứ vô hình mà không phải ai cũng có thể cảm nhận được nó.

Ảnh mang tích chất minh họa – Quang.name.Vn

♥ Sóng “yêu” bờ.

Muôn đời vẫn là như thế!

Dù sóng có đi xa tới mấy, vượt khỏi tầm nhìn của bờ thì bờ vẫn luôn ở đó và thuỷ chung chờ đợi. Chỉ cần sóng trở về thì mọi “hờn dỗi” nơi bờ kia sẽ tan biến vào làn nước mặn mòi của sóng. Khi sóng đi, sẽ để lại cho bờ những vỏ sò, vỏ ốc, cả những cánh bèo – những “chiến lợi phẩm” đáng tự hào của sóng sau mỗi chuyến đi xa. Chúng là minh chứng giản dị nhưng đẹp nhất cho những cuộc gặp gỡ trong tình yêu của sóng với bờ kia.

Tình yêu của sóng và bờ khi thì nhẹ nhàng lúc thì dạt dào, sôi nổi. Khi lặng gió, sóng đi đi về về thật chậm, nhẹ nhàng vỗ về bờ cát thoai thoải. Sự lưu luyến chẳng muốn xa rời dường như ngưng đọng nơi không gian sóng và bờ gặp nhau. Khi gió mạnh, biển động, sóng xô từng đợt, từng đợt nhanh, mạnh vào bờ. Và khi ấy, sóng về thật nhanh và đi cũng thật chóng vánh. Cứ như thể, đó chính là cao trào của tình yêu nơi sóng và bờ vậy.

Luôn bên nhau dù cho có cách trở, sóng và bờ, đó là một tình yêu vượt qua mọi thử thách của thời gian và không gian.

♥ Còn anh chưa từng yêu em?

Khi em gặp Biển khơi, có người đã hỏi em tại sao lại tới ngắm biển một mình, em bối rối và chỉ mỉm cười thay cho câu trả lời. Trong em, khi ấy, ở nơi Biển mênh mang kia có anh. Viết tên em lên bờ cát, rồi em bỏ lửng vì muốn giữ trọn tên của anh trong trái tim của mình. Ở nơi đó, em tin rằng nó luôn được an toàn.

Nữ thi sĩ Xuân Quỳnh vẫn luôn ẩn lòng mình trong những “con sóng” mang theo “nỗi nhớ bờ” và tình yêu tha thiết dành cho bờ. Tình yêu của sóng với bờ, nỗi nhớ của sóng dành cho bờ cũng giống như tình yêu của Người dành cho nhân vật “Anh” kia vậy.

Còn em ước mình là bờ, nguyện chờ đợi mãi riêng mình anh. Và như thế, mỗi lần, con sóng ngoài khơi kia là anh trở về sẽ chở theo chút tình mới dành cho em và mang theo chút tình của em trao anh trong mỗi cuộc hành trình mới.
(…)

Tác giả: Hoài Giang
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn:Sưu tầm từ Enternet

Thu Gọn Nội Dung

Bạn muốn gửi Bình luận

Loading Facebook Comments ...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here