Home Truyện ngắn audio Valentine chờ và sô cô la đắng

Valentine chờ và sô cô la đắng

21
0

Valentine này, ta sẽ mở lòng mình để đón nắng đông, đón gió lộng, để gió, để nắng đưa cả một con người đi qua ta. Ta sẽ để họ đi như cách họ bước vào, nhẹ nhàng thôi, chầm chậm chậm thôi, sẽ không hết những yêu đương của một thời nhưng cũng sẽ không đủ để ta giữ mãi họ ở lại trong lồng ngực đã muốn nổ tung từ rất lâu.

♥ ♥ ♥ ♥ ♥

Có những Valentine, ta ngậm viên socola ngọt đắng nơi đầu lưỡi mà nghe đi nghe lại một bản nhạc, mà ngấm được cái buồn tủi, cái hờn trách của con tim. Có những Valentine lặng lẽ mà đau như thế, vẫn chỉ là đơn độc nhưng lại có quá nhiều thứ khiến ta đi lạc vào miền nhớ, rồi kiếm tìm, rồi lục lọi, rồi lặng im đến tê người… Đó chính là Valentine chờ. Vào ngày ấy, việc duy nhất ta muốn làm là chờ đợi, chờ cho đến khi kim đồng hồ nhích sang một thời khắc mới, ngày nữa lại đến nhưng không ai đến bên ta, còn ta lại tìm đến họ hơn một bản năng vốn có.

Hộp socola nằm yên trên mặt bàn, chiếc nơ xanh, tấm thiệp hồng, dòng chữ nhỏ bé… hơn một lần nó được mang đi nhưng cũng hơn một lần, nó lại trở về vị trí cũ. Ta bóc lớp vỏ đã gói ghém cẩn thận, lấy lên một viên rồi ngậm chặt trong miệng. Socola đắng, đắng lắm. Ta như vỡ ra trong cái đắng ấy để tìm tới vị mặn. Khi tiếng nấc đã vang lên trong căn phòng vắng, ta mệt nhoài với hiện thực của ngày hôm qua, rằng ta đã thất bại, rằng ta vẫn mãi chỉ là đứa nhút nhát như thế. Ta đã chịu tổn thương và cứ mãi nhận tổn thương do chính ta tạo ra.

Ảnh mang tích chất minh họa – Quang.name.Vn

Vẫn biết, đâu phải ai cũng đủ dũng cảm để khép lại những ngày đã đi qua, đâu phải ai cũng đủ dũng cảm để quay trở lại và nói cho người ta biết khi đôi mắt người ta biết long lanh vì một ai khác, khi màu mắt đó đã vui trong niềm vui khác, tràn đầy yêu thương. Thế nên, ta cứ ủ mãi những khát vọng ấy vào trong lòng, tự gặm nhấm, để rồi tự đau.

Thêm một mùa Valentine nữa đã đến. Valentine này, ta tự hứa với lòng là sẽ để mọi thứ bình lặng lại dưới đáy của cốc thủy tinh đã vỡ… chỉ cần bình lặng, dẫu có ai đó sẽ trở về trong hơi thở ấm miên man của ảo giác, hay dẫu có nhìn thấy ai đó thật hạnh phúc, ta vẫn có thể mỉm cười mà không thấy chạnh lòng chua chát, không thấy ngập trong tim là những ướt át chất đầy.

Valentine này, ta sẽ mở lòng mình để đón nắng đông, đón gió lộng, để gió, để nắng đưa cả một con người đi qua ta. Ta sẽ để họ đi như cách họ bước vào, nhẹ nhàng thôi, chầm chậm chậm thôi, sẽ không hết những yêu đương của một thời nhưng cũng sẽ không đủ để ta giữ mãi họ ở lại trong lồng ngực đã muốn nổ tung từ rất lâu.

Rồi ta sẽ dọn dẹp kí ức. Rồi ta cũng sẽ yêu, yêu một con người phù hợp với ta hơn người cũ, yêu một người mới mà không phải vì ở họ có bóng dáng của ai đó. Ta yêu họ, vẫn chân thành, vẫn thiết tha. Ta sẽ ghi nhớ một cái tên mới, sẽ dành những viên socola đến địa chỉ mà ta cần, rất cần. Valentine, hòa vào dòng người trên phố, tay ta nắm một bàn tay và chạm tới rung động khi đôi môi chạm vào…

Tác giả: December lie
Giọng đọc: Đang Cập Nhật
Nguồn: Blogviet.com.Vn

Thu Gọn Nội Dung

Bạn muốn gửi Bình luận

Loading Facebook Comments ...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here