Quang.name.VN – Người ta vẫn bảo con gái dù mạnh mẽ đến đâu thì cũng cần một bờ vai để dựa vào, và em cũng vậy. Em chẳng thể nào ngăn nổi trái tim mình muốn gặp anh, muốn được nâng niu vỗ về và yêu thương. Muốn một cái nắm tay trong đêm đông lạnh giá, một cái ôm lúc chia tay vội vã một nụ hôn với khao khát dâng tràn.
Năm năm trước mình đã có một tình yêu thật đẹp phải không anh. Anh có gì khiến em yêu nhiều đến như thế. Nó là những cảm xúc chẳng thể gọi tên mà cũng chẳng thể có lần thứ hai trong cuộc đời. Năm năm trước mỗi lần nghĩ đến anh là tim em lại rộn ràng rạo rực, má lại ửng hồng và môi khẽ cười tươi. Em như chú chim nhỏ ca hát líu lo bên anh, không sầu muộn, không suy tư, không tính toán ngày mai ra sao nữa. Đã nghĩ rằng chỉ cần có anh là cuộc sống em sẽ chẳng âu lo. Nếu yêu ai thật lòng người ta cho hết, đổi hết tất cả như vậy đó, chỉ cần cái cảm xúc lâng lâng trong yêu thương, bao nhiêu tiền cũng không đổi được.
Thế nhưng có ai ngờ tình yêu khi lỡ làng lại bẽ bàng như thế. Chẳng biết lý do gì mà mình lại vuột mất nhau. Anh ở đâu em nhìn không thấu, ta im lặng bên nhau, im lặng ra đi không một lời chia tay hay từ biệt. Em đau đớn gọi chẳng thành tên nhưng lì lợm không tìm ra nguyên nhân không níu kéo đành đổ cho duyên phận.

Gia đình gặp biến cố, em đau khổ bước lên xe hoa với một người đàn ông khác để giúp mẹ cha và hết kiếp đàn bà. Hôn nhân đõ vỡ vì không xây trên tình yêu. Em một mình nuôi đứa con thơ dại lặng lẽ như cái bóng chứa một trái tim chai sần bên cái vẻ ngoài mạnh mẽ can trường. Em là một người đàn bà đủ truân chuyên trong cuộc sống. Em tự cho mình cái nết giỏi giang, giỏi chịu đựng kiên cường và bền bỉ, em có thể làm tất cả để mọi việc cốt lương thiện để nuôi con. Một người đàn bà chai lì cảm xúc với tất cả những xô bồ xung quanh chỉ mong muốn làm sao con no đủ, ấm cúng nhưng sao cuộc đời còn cho em gặp lại anh sao để con tim em lạc nhịp đến vậy.
Người ta vẫn bảo con gái dù mạnh mẽ đến đâu thì cũng cần một bờ vai để dựa vào, và em cũng vậy. Em chẳng thể nào ngăn nổi trái tim mình muốn gặp anh, muốn được nâng niu vỗ về và yêu thương. Muốn một cái nắm tay trong đêm đông lạnh giá, một cái ôm lúc chia tay vội vã một nụ hôn với khao khát dâng tràn. Tình yêu mất đi từng ấy năm cứ thế gợn lên như con sóng lơi là gặp gió mạnh mẽ và ào ạt. Mối quan hệ của chúng ta là gì em chẳng đặt nổi tên…
Sau 5 năm xa cách, anh vẫn như thế, quan tâm vừa đủ, nồng nàn vừa đủ. Em biết tình yêu của chúng ta còn nhiều duyên nợ, thế nhưng những tổn thương trong lòng khiến em chẳng đủ niềm tin để sum vầy. Đôi khi cái tôi của một người đàn bà đã cũ tự cho mình quyền tự ti cao hơn tất cả vì sau nó đã chất chứa những vết thương khó thể lành miệng. Một gánh nặng gia đình, một gánh nặng tâm hồn, liệu anh có thể san sẻ cùng em. Mà nếu anh có thương em thì cái câu người đàn bà cũ của người đàn ban tặng cho em khi bước đến bên anh thật chua xót làm sao.
Cuộc sống của anh có những mục tiêu mà anh cần đạt được. Phải lấy vợ sinh con cho tròn đạo hiếu. Còn em phải gồng mình với thiên chức mẹ cha, vừa hạnh phúc vừa đau khổ. Anh nói cho ta cơ hội được làm lại từ đầu nhưng em chẳng đủ can đảm anh ạ. Vì em biết đó mới là cuộc sống. Cổ tích không tồn tại đâu anh. Em muốn ở bên cạnh anh, muốn được dựa vào vai anh, bên vòng tay của anh mà quên đi sự đời nghiệt ngã ngoài kia, thế nhưng tất cả lại chẳng thể qua nổi miệng lưỡi thế gian.
Thế nên người yêu cũ hãy cứ là người yêu cũ, chúng ta kết thúc khi nó còn chưa bắt đầu để chẳng ai phải tổn thương nữa, anh nhé!
Giọng đọc: Việt Nho
Bạn muốn gửi Bình luận