Theo bạn tại sao người ta lại ngoại tình? Khi đàn ông ngoại tình, họ sẽ tìm một lý do nào đó để đổ lỗi. Như là hôn nhân không hạnh phúc. Người vợ không đủ tốt, không đủ khéo, không đủ thấu hiểu chồng mình. Hoặc đơn giản họ muốn tìm cơn gió lạ khi đã quá quen với cuộc sống hôn nhân nhàm chán. Vậy tại sao ngay cả khi đang hạnh phúc người ta vẫn ngoại tình? Chúng ta hãy cùng nhau tìm câu trả lời trong câu chuyện của tuần này.
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
Truyện ngắn: Chiều nay không có mưa bay (Blue Cat)
Tôi tỉnh giấc vì tiếng nhạc khe khẽ phát, giọng Trung Quân Idol hát bài tôi nghe dở hồi chiều trên điện thoại. Chiếc điện thoại cảm ứng tôi từng làm rơi nên khá chập, thỉnh thoảng cứ tự động phát nhạc như trong phim kinh dị. Tuy nhiên tôi vẫn chưa muốn mang đi sửa, chẳng hiểu tại sao nữa, có lẽ chuyện tiếng nhạc vang lên bất ngờ cũng khá… lãng mạn, theo một cách nào đó. (Nhưng cũng không hẳn, tôi thấy khá phiền khi đang giờ họp hoặc nói chuyện với khách hàng mà tiếng nhạc đột ngột xen ngang).
Tôi nhấn nút tắt trên màn hình, nheo mắt vì thứ ánh sáng điện thoại giữa căn phòng tối. Người nằm bên cạnh khẽ trở mình, tiếng chăn sột soạt. Tôi ngồi dậy mặc lại quần áo và bước vào phòng tắm soi gương. Không thấy có dấu vết gì trên áo, tôi chấm một ít nước hoa lên cổ tay rồi xoa lên cổ lẫn gáy. Xong đâu đấy, tôi tắt đèn phòng tắm, xỏ giày và bước ra khỏi phòng khách sạn. Hành lang khá tối nhưng quầy lễ tân vẫn đang có nhân viên trực, tôi check out khá nhanh rồi lái xe về nhà. Gần một giờ sáng, không gian bí bách như thể tôi đang mắc kẹt trong một cái lồng chim trong suốt. Hai bên đường, những ngọn đèn vẫn bật nhưng không đủ át đi bóng tối.

Lúc tôi về đến nhà, Hân dường như vẫn đang ngủ say. Gọi là “dường như” bởi vì tôi không chắc, Hân có thói quen bật nhạc trong khi đang ngủ mỗi bận tôi về muộn. Những bài nàng thường hay nghe dần nằm trong máy của tôi sau những năm tháng sống chung. Tôi khẽ khép hờ cánh cửa và sang phòng Trí – con trai tôi – xem cu cậu có ngon giấc không, sau đó lại quay về và nằm xuống bên cạnh Hân, hoàn thành nốt giấc ngủ dở dang.
Dường như khi đi vào trong giấc mơ, tôi vẫn nghe thấy bên tai tiếng nhạc từ máy của Hân, bài hát của Trung Quân Idol. Bài hát với nội dung buồn man mác, nhưng cũng rất êm đềm.
“Nắng vàng góc phố,
hoa nghiêng dài trong mắt
Và thu nhẹ trôi rất êm
Chiều nay không có mưa bay
Và anh ngủ quên đã lâu rồi
Ngủ quên trên phố một mình.”
* * * * *
“Sao đêm qua anh không ở lại? Anh đã hứa rồi mà.”
Tin nhắn đến từ Điệp, nhuốm đầy hờn dỗi. Hôm qua mình đâu có nói sẽ ở lại? Tôi tự hỏi, loáng thoáng nhớ lại hình như Điệp có đề nghị tôi ngủ qua đêm thật, mà tôi chỉ ậm ừ. Vậy là hứa sao? Tôi thở dài, nhắn lại: “Anh xin lỗi, không làm khác được. Vợ anh rất sợ ở nhà một mình vào ban đêm.”
Điệp gửi cho tôi một đống emoticon giận dỗi, còn đòi bù đắp tổn thất tinh thần. Tôi có thể hình dung ra gương mặt cô lúc đó, không đến nỗi bốc hỏa như đám emo kia nhưng hơi đờ ra một cách hụt hẫng. Đã có lần Điệp nói rằng tôi cư xử hơi lạnh lùng quá.
(…)
Giọng đọc: Sand, Hà Diễm
Nguồn:Blog Radio
Bạn muốn gửi Bình luận