Quang.name.Vn – Các bạn đang nghe chuyên mục đọc Truyện Đêm Khuya, tác phẩm Hoa cẩm tú cầu ứng mệnh.
… Một chương trình đã rất quen thuộc với nhiều bạn hiện nay. Với hàng nghìn câu chuyện được sưu tầm và được cập nhật hàng ngày, chúng tôi tin tưởng rằng website sẽ là một món ăn tinh thần bổ ích cho các bạn . Hi vọng những câu chuyện thú vị và đầy lôi cuốn sẽ giúp bạn thư giãn sau những giờ làm việc vất vả. Hãy lắng nghe và cảm nhận. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn thú vị trên Website Quang.name.Vn….!
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
Vào một đêm mưa lạnh năm 2001, anh Lê Hựu, một nghệ sĩ nhiếp ảnh thích săn tìm cảnh đẹp ở Sa Pa, gọi điện cho tôi, người viết truyện này:
“Ở Sa Pa mới có chuyện lạ cậu ạ. Người mà nói chuyện được với hoa, lại thấy hoa hiện lên thành người nữa. Hiện tôi đang giữ quyển nhật ký chép lại cái chuyện nghe như bịa ấy. Lúc nào vào đây, tôi cho xem”.
Link dự phòng:
Ngày hôm sau, tôi từ thị xã Lào Cai vào thị trấn Sa Pa gặp anh Hựu. Đúng là anh đang có trong tay một cuốn sổ hơi nhàu và ố bẩn, ghi những việc xảy ra hằng ngày xen lẫn những mẩu tâm tư vụn vặt của một chàng trai 17 tuổi. Trong đó, đáng chú ý nhất là trang kể lại việc chàng ta đã từng trò chuyện với hoa cẩm tú cầu.
Xin kể độc giả nghe về người thanh niên này một chút.
Người trồng hoa có giấc mơ màu rêu đỏ…
Người thanh niên có cuốn nhật ký tên là Tú. Tú là công nhân trồng và chăm sóc hoa, cây cối trên đồi Sa Pa, quả đồi phía sau thị trấn dành cho du khách đến vãn cảnh. Tú học hết lớp 9, thi vào sư phạm hệ tiểu học không đỗ, thấy công ty du lịch tuyển người thì xin vào làm. Người Tú thấp mập, mặt rỗ, tóc xoăn, bàn tay to bản, ngón ngắn chùn chùn. Mắt Tú lờ đờ, ai bảo làm gì cũng làm. Mọi người gọi Tú là “Tú đần”. Tú ít nghĩ ngợi lắm.

Những công nhân cùng làm trên đồi với Tú đều có chồng có vợ, buổi tối họ về nhà, riêng Tú được ban quản lý cho ở tại một cái nhà gỗ trong vườn cây trên đồi. Nhà được dựng trên bốn cột, có thang bắc lên như nhà sàn nhưng nhỏ như chuồng chim, nhìn thoáng qua không phát hiện ra vì được phủ kín bởi dây hoa bìm bìm. Quanh nhà có những cây hoàng bá xám rêu, xen những cây lê vài chục tuổi. Được ở đây Tú thích lắm. Đêm đêm, Tú thấy bóng tối quanh nhà luôn có màu lam dìu dịu. Đó là do sự tán sắc từ màu xanh biếc của hoa bìm bìm nhưng Tú chịu, không giải thích nổi. Những ngày ấm cái màu đó rất dễ chịu, nhưng trời lạnh màu xanh biếc càng lạnh thêm.
Điều làm Tú thấy buồn cười nhất ở Sa Pa là phép mầu của thời tiết. Đang giữa mùa hè mà có lúc sương mù xóa mất cả thị trấn, lơ đi một chút, ngoảnh mặt lại đã thấy nhà cửa, người ngựa biến hết đi đâu. Sương tụ đặc như khói quẩn trên đường, nhét đầy các ngõ ngách…..
(…)
Giọng đọc: Hùng Sơn
Nguồn:VOV6.VOV.VN
Bạn muốn gửi Bình luận