Quang.name.Vn – Hôm qua cô bé đó đi khám lại, bảo sẽ quyết định giữ thai. Chị nghe mà thấy mừng lắm. Mà em biết không, thì ra cái cậu hôm trước không phải bạn trai của cô bé đâu. Hôm qua vắng bệnh nhân, chị khám kĩ, rồi cũng hỏi thăm, khuyên nhủ. Cô bé kể đó là ân nhân của cô ấy. Ngày đấy, cô bé định nhảy cầu tự tử, may có anh đó đi qua, cứu được, rồi đưa vào bệnh viện khám. Không những thế, còn đưa cô áy về nhà, gặp anh chị của cô bé khuyên nhủ. Lúc đầu thì anh chị, bố mẹ của cô bé cũng giận lắm, nhưng sau đó cũng nghĩ thoáng hơn rồi. Ở đời, khi con người ta gặp chuyện, không gì tốt hơn là có một chỗ để nương tựa, bấu víu. Nghĩ cũng may, thế là giữ lại được trên đời hai sinh mạng.
♥ ♥ ♥ ♥ ♥
Tôi nghe xong, nhớ lại chuyện hôm qua mà chỉ ước đất nứt ra một cái lỗ cho tôi nhảy xuống. May mà hôm qua cô gái kia không lấy nước hắt vào mặt Đức, không thì tôi áy náy lắm. Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn thấy nên nói với Đức một lời xin lỗi. Tôi lấy điện thoại ra, tần ngần một hồi tmà không đủ can đảm nhắn tin trước. Nick này là Quyên add cho tôi, mà bận bịu quá tôi cũng quên luôn. Tôi cứ nhắn rồi lại xóa, cuối cùng bực mình quá, nhét luôn điện thoại vào trong túi, quyết định bỏ qua coi như chuyện tối hôm đó không xảy ra.
Buổi tối, tôi lượn lờ trên đường chưa muốn về nhà. Mẹ vẫn còn đang giận, về nhà lại một bài ca quen thuộc. Quyên đi chơi với Duy rồi, tôi lại không muốn làm bóng đèn,đành lang thang trên phố. Vừa mới rẽ phải được một đoạn, lại bị ra hiệu tấp vào lề. Tôi dừng xe, ngẩng mặt lên, gương mặt quen thuộc trước mặt khiến tôi không khỏi buồn cười

– Lại là anh à?
– Lại là cô à?
– Lần này tôi phạm lỗi gì thế?
– Rẽ không xi nhan.
Tôi giật mình:
– Tôi gạt xi nhan rồi mà
Đức cúi xuống nhìn xe tôi, kiểm tra một lúc rồi nói:
– Hỏng rồi.
Tôi nhún vai:
– Lần này không phải lỗi của tôi đâu nhé. Nó hỏng mà có báo cáo cho tôi đâu.
Đức phì cười:
– Thôi được rồi, tôi châm chước cho cô lần này. Chỉ cần cô không có bệnh nhân cấp cứu đang chờ là được.
– Tôi cũng mong ngày nào cũng không có bệnh nhân phải cấp cứu. Trên đời này, quý giá nhất là sinh mạng. Không có người bệnh, nghĩa là mọi người đều ổn.
Đức gật gù, rồi bảo tôi:
– Thôi cô đi đi. Cách đây tầm 2km có một chỗ sửa xe đấy. Vào thay cái xi nhan đi. Tôi cũng phải đi tuần đây.
Nói rồi, Đức lên xe nổ máy.Tôi vội gọi với theo:
– Từ đã!
(…)
Giọng đọc: Thắng Leo, Bạch Dương
Nguồn:NhacVietPlus
Bạn muốn gửi Bình luận